Đo lường mọi thứ - nhà cái uy tín bk8vie
Một, Nhân dịp chuyển giao năm cũ và năm mới, nơi làm việc đang tiến hành đánh giá hiệu suất, tổng kết các nhiệm vụ quan trọng và thành tích đã đạt được. Những thành tựu này thường cần có những con số cụ thể để minh chứng: tăng bao nhiêu người dùng, mức độ thâm nhập của tính năng cải thiện ra sao… Về cá nhân, tôi cũng đang tự tổng kết lại một năm qua, đồng thời đọc qua rất nhiều bài chia sẻ từ cộng đồng mạng. Hầu hết đều chứa đầy đủ dữ liệu chi tiết như đã đọc bao nhiêu cuốn sách, kiếm được bao nhiêu tiền từ đầu tư, duy trì tập luyện trong bao nhiêu ngày, giảm được bao nhiêu cân… Tất cả khiến tôi nhớ đến một câu nói trong podcast “Câu hỏi thanh niên” mà tôi nghe vài ngày trước: xã hội hiện đại đang cố gắng đo lường tất cả mọi thứ.
Hai, Từ xa xưa, con người đã thực hiện không ít thống kê, ví dụ như dân số hay thuế khóa, nhưng những điều này chỉ giới hạn trong một số lĩnh vực nhất định và hiếm khi liên quan trực tiếp đến cá nhân. Tuy nhiên, với sự phát triển vượt bậc của công nghệ, quá trình đo lường đã xâm nhập sâu vào đời sống cá nhân, đặc biệt là khi hoạt động đời sống thực tế dần chuyển sang môi trường trực tuyến, tạo ra vô số thuận lợi cho việc đo lường từng khía cạnh nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống.
Trước tiên là lĩnh vực sản xuất và tiêu thụ nội dung: Nội dung được tạo ra dựa trên phân tích phản hồi từ độc giả, từ đó điều chỉnh nội dung phù hợp với sở thích của họ.
Sau đó là toàn bộ các khía cạnh khác của cuộc sống: Chẳng hạn như nhà côn trùng học kiêm nhà toán học Nga - Lư Biệt Hiếp Phù - đã sáng tạo ra phương pháp ghi chép thời gian vào nửa đầu thế kỷ 20. Ông phải dùng bút và giấy để ghi lại từng phút giây mình dành cho các hoạt động hàng ngày. Ngày nay, chúng ta có rất nhiều ứng dụng hỗ trợ tự động hóa quá trình này. Điển hình là Apple Watch, thiết bị giúp theo dõi các chỉ số sức khỏe. Hiện tại, phạm vi giám sát vẫn còn khá hẹp, nhưng dễ dàng nhận thấy rằng giám sát tất cả các chỉ số sức khỏe sẽ trở thành xu hướng chính của các thiết bị đeo thông minh trong tương lai.
Ba, Việc ghi chép dữ liệu không phải là mục đích cuối cùng, mà mục đích thật sự là sử dụng dữ liệu đó để phân tích và từ đó đặt ra các mục tiêu, hướng dẫn hành vi. Ví dụ, từ lượt trả lời và chia sẻ, ta có thể hiểu rõ hơn về sở thích của độc giả và sản xuất thêm nhiều nội dung tương tự. Hoặc từ các chỉ số nhịp tim, vận động, lượng mỡ cơ thể, giấc ngủ, ta có thể đánh giá tình trạng sức khỏe hiện tại và đưa ra kế hoạch rèn luyện phù hợp.
Mặc dù ý tưởng khởi đầu của mọi phân tích đều mang tính xây dựng, nhưng người sử dụng dễ quên rằng: liệu các mô hình phân tích này có hợp lý không, mục tiêu phía sau có thực sự cần thiết cho cá nhân hay xã hội hay không? Trong công việc, một khuôn khổ phân tích kinh điển là ROI (tỷ lệ giữa đầu ra và đầu vào). Nếu tỷ lệ lớn hơn 1, thì đáng để đầu tư; ngược lại, nếu nhỏ hơn 1, không nên đầu tư. Tuy nhiên, trong thực tế, việc đo lường đầu vào và đầu ra có rất nhiều chiều kích khác nhau, và không phải tất cả các yếu tố này đều có thể được lượng hóa. Vì vậy, việc phân tích dựa trên dữ liệu hữu hạn chắc chắn sẽ dẫn đến sai lệch, thậm chí là sai lầm. Nếu dựa vào những kết quả phân tích này để định hướng hành động, có thể dẫn đến hậu quả hoàn toàn ngược lại với mong muốn ban đầu.
Bốn, Việc cố gắng đo lường mọi thứ có thể khiến con người mất đi khả năng chủ động, biến thành những “cỗ máy công cụ” thực thụ. Tôi không phủ nhận vai trò của KPI trong đánh giá hiệu suất công việc, nhưng nếu nhìn vào xu hướng phát triển trong tương lai, KPI chỉ là phần nổi của tảng băng trôi. Ít nhất KPI không quy định cách bạn đạt được nó, nghĩa là bạn vẫn giữ quyền chủ động trong quá trình thực hiện.
Vài ngày trước, tôi đọc về một ví dụ từ chuỗi cửa hàng tiện lợi PinFive. Họ lắp đặt camera giám sát ở mọi góc trong cửa hàng để theo dõi mọi sv 88 hoạt động, từ lưu lượng khách hàng đến trạng thái của kệ hàng,… Sau đó, dựa trên dữ liệu thu thập được cùng với các số liệu bán hàng trong quá khứ, hệ thống sẽ đưa ra lệnh hành động cho nhân viên thực hiện, chẳng hạn như khi phát hiện một kệ hàng thiếu đồ, hệ thống sẽ báo động và yêu cầu nhân viên nhanh chóng bổ sung. Trong hệ thống này, nhân viên trở thành những “cỗ máy công cụ”, chỉ việc tuân theo lệnh từ hệ thống và hoàn thành các nhiệm vụ cụ thể. Điều này rất giống với cách mà các tài xế giao hàng hoạt động trong hệ thống giao hàng trực tuyến.
Một số chủ cửa hàng cũng đã nhấn mạnh rằng không phải mọi thứ đều có thể được lượng hóa:
Không phải lúc nào dùng hệ thống cũng làm giảm chi phí hơn. Việc tự động hóa hoàn toàn cực kỳ khó khăn vì có quá nhiều yếu tố như khí hậu, nhiệt độ, nước, hoặc môi trường xung quanh thay đổi. Có thể bạn đã tính toán đúng hôm nay, nhưng nếu đường phố trước cửa hàng đột ngột bị đào lên hoặc tuyến đường thay đổi, mọi thứ sẽ bị ảnh hưởng.
Trong danh sách sách cần đọc của các quản lý sản phẩm, cuốn “Nguyên tắc” của Ray Dalio thường được nhắc đến. Cuốn sách cũng đề cập đến việc lượng hóa, với cách chấm điểm nhân viên theo nhiều khía cạnh khác nhau để tạo ra bức tranh về tính cách và khả năng của họ, từ đó sắp xếp vị trí phù hợp. Trong quá trình quyết định, hệ thống này còn được sử dụng để đánh giá mức độ tin cậy của ý kiến mỗi nhân viên.
Hiện nay, nhiều sản phẩm công nghệ doanh nghiệp (to B) như Feishu và DingTalk đang tìm kiếm giải pháp tích hợp AI vào hệ thống quản trị nguồn nhân lực (HR). Ban đầu, mục tiêu có vẻ tốt đẹp như nâng cao hiệu quả ghép đôi hồ sơ ứng viên. Nhưng nếu đi xa hơn, việc lượng hóa và phân tích toàn bộ lịch sử trò chuyện, sử dụng công cụ văn phòng của nhân viên để keo nha cai bet88 đánh giá hiệu suất và giá trị đóng góp có thể gây lo ngại sâu sắc.
Tất cả những điều này đều là kết quả của tư duy trọng hiệu suất vốn có trong hệ tư tưởng tư bản chủ nghĩa. Xu hướng này gần như chắc chắn không thể tránh khỏi, ít nhất là trong lĩnh vực công việc.